Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

CHỈ COI LÀ EM GÁI, SAO ANH CÒN LÊN GIƯỜNG VỚI EM ?

Em thấy lạ, vì chúng em đã qua lại với nhau rất lâu, cũng được hơn 1 năm rồi. Chúng em còn ‘đi quá giới hạn’, anh thường tới nhà em ngủ mỗi khi không về kịp giờ, thế mà anh lại nói là không yêu em!



CHỈ COI LÀ EM GÁI, SAO ANH CÒN LÊN GIƯỜNG VỚI EM ?



Em quen anh đã hơn 2 năm, thời gian đầu, chúng em chỉ là bạn bè, bạn bè đúng nghĩa. Anh lúc nào cũng lo lắng, quan tâm em. Chỉ cần em có việc gọi anh, là anh tới liền dù ở đâu đi chăng nữa. Em về quê, không có xe đưa đón, anh nhận làm xe ôm của em cả đi cả về, khi em lên còn đón em như người yêu vậy. Lúc nào em buồn đều tâm sự với anh, ngay cả chuyện em thích ai đó, em cũng nói với anh và anh cũng vậy. Anh có thể buôn điện thoại với em cả tối, thậm chí là tới sáng luôn nếu như em muốn. Nhiều khi ngồi nói chuyện với anh, em thấy tuổi thơ ùa về, thận hạnh phúc!

Hồi em còn đi học, tối nào anh cũng qua phòng em chơi. Anh rủ bạn bè của em đi ăn, mua cho em nhiều đồ lắm, quà gì cũng có. Anh chưa từng quên dịp sinh nhật, ngày lễ, kể cả ngày valentine. Em chỉ nghĩ đơn giản, chúng em thân nhau nên quan tâm nhau là chuyện thường, có gì đâu phải suy nghĩ. Anh luôn làm cho em mát mặt với bạn bè, em rất tự hào vì có được người quan tâm em như anh. Bạn bè em thường nói, “sao mày không yêu anh ấy đi, người đẹp trai, ga lăng, lại tốt tính như vậy”. Lúc đó, em chỉ cười và không nói gì, vì trong thâm tâm em chưa từng nghĩ chúng mình sẽ yêu nhau.

Thời gian cứ thế trôi đi, anh đến bên em, quan tâm em đã giống như một thói quen không thể thiếu. Chỉ cần hai ngày không gặp anh là em thấy nhớ, thấy buồn. Em cảm thấy mình bắt đầu có tình cảm với anh và thấy rung động, thấy bồn chồn ruột gan khi anh không nhắn tin gọi cho em. Có những cử chỉ như cái nắm tay, cái ôm đúng nghĩa bạn bè, nhưng giờ nó không giống như thế nữa. Tim em đập mạnh mỗi khi anh nắm tay em và bắt đầu thấy người xốn xang khi anh ôm e thật chặt. Trời ạ, em đã yêu anh thật rồi!


Em cảm thấy mình bắt đầu có tình cảm với anh
Em cảm thấy mình bắt đầu có tình cảm với anh


Nhưng em không nói cho anh biết, em cứ thể hiện như thế, quan tâm anh, hay hờn dỗi anh, hay nũng nịu anh hơn và có khi em còn khóc trước mặt anh khi anh đến trễ. Anh đi chơi với ai đó em cũng ghen, em giật điện thoại và đọc tin nhắn của anh. Em buồn vì anh đi với bạn bè mà không nhớ gọi cho em một cuộc điện thoại. Thực sự, em đã yêu anh mất rồi!

Anh cũng luôn lo lắng cho em, anh cũng vẫn như xưa chỉ là, em đã dành nhiều tình cảm cho anh hơn trước nên thiếu anh, em thấy trống trải trong lòng. Anh dường như hiểu những gì anh dành cho em, nên anh quan tâm và lo lắng cho em nhiều hơn. Chỉ có điều, em chờ một lời tỏ tình từ anh mà không thấy anh thổ lộ. Dù là tất cả những gì anh dành cho em đều giống như của hai người yêu dành cho nhau.

Có lần, trong đêm, anh uống rượu say và đến nhà em gõ cửa. Anh bảo, muộn quá anh không dám về nhà, bố mẹ anh sẽ mắng nếu thấy anh trong bộ dạng này. Còn em thì ở trọ một mình nên anh có thể tới lúc nào thì tới. Em đã cho anh vào phòng và đêm ấy, chúng mình ngủ cùng nhau. Anh ôm hôn em, và ‘đi quá giới hạn’ giống như chúng mình đã quá yêu nhau vậy.



Em đã cho anh vào phòng và đêm ấy,
Em đã cho anh vào phòng và đêm ấy,


Sáng hôm sau, khi em tỉnh dậy thì đã thấy anh đang ngồi hút thuốc. Và lúc đó em đi làm thì anh cũng đi làm, hai người chỉ chào hỏi nhau, anh cũng không giải thích gì chuyện đêm qua. Anh hẹn em khi khác gặp. Em thật chẳng hiểu nổi chuyện gì, ít ra anh cũng nên nói với em một lời, nói về chuyện đã xảy ra giữa hai chúng ta và nói chuyện tình cảm của chúng mình nữa chứ. Tại sao anh không nói rằng anh yêu em?

Cứ như vậy, những lần khác và nhiều lần khác nữa, anh cũng đến nhà em gõ cửa và ngủ lại. Có nhiều hôm mà anh ngại về, anh lại đến ngủ cùng em, em nấu cơm chăm sóc anh như chồng của mình vậy. Em mặc định anh là người em yêu và anh cũng yêu em, nhưng em chưa nhận được lời tỏ tình từ anh. Em trao thân cho anh đơn giản vì em yêu anh và em tin rằng, nếu anh đã làm thế, anh ắt có trách nhiệm với em, anh sẽ không bao giờ lừa dối hay có ý đồ xấu gì với em. Dẫu sao thì chúng mình cũng có thời gian quen nhau và thân thiết rất lâu rồi, sao anh có thể phũ phàng với em được!

Thế mà, anh chẳng nói với em câu nào cho đến ngày anh có người yêu. Em hoảng hốt khi biết tin ấy, anh còn dẫn cô ấy đi giới thiệu với em, đó là người yêu của anh và em chỉ là em gái của anh mà thôi. Em chết lặng, em không thể tin nổi vài tai mình, anh coi em là em gái ư? Em gái mà ngủ với anh trai ư? Anh thật là một kẻ bỉ ổi, anh có nghĩ đến nỗi khổ tâm của em không, tại sao anh lại khiến em đau khổ như vậy chứ? Không yêu sao anh lại ngủ với em?

Em cũng nói với anh rõ ràng mọi chuyện thì anh bảo, anh chưa bao giờ nói yêu em cả, nếu em có nghe được câu yêu thương nào từ anh thì hãy kể ra. Em thật sự chịu rồi vì đúng là, anh chưa từng nói yêu em. Giờ em đau khổ quá, mệt mỏi quá. Em tưởng rằng, anh không thể phũ phàng với em, nhưng anh đã khiến em thất vọng hơn thế!




0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2012 Chìa khóa thành công All Right Reserved